1. Khoá
Khoá là tên gọi của kí hiệu dùng để xác định một độ cao nhất định cho các âm thanh nằm trên dòng và khe. Khoá đặt ở đầu khuông nhạc, trên một trong những dòng kẻ chính, sao cho dòng đó chạy qua trung tâm nó.
Khoá quy định cho nốt nhạc viết trên dòng có một độ cao (một tên gọi) của một âm thanh nhất định, và từ đó xác định vị trí của các nốt nhạc trên khuông nhạc.
Hiện nay người ta dùng ba loại khác nhau.
Khoá Son :
Khoá xác định độ cao của âm Son thuộc quãng tám thứ nhất trên dòng thứ hai của khuông nhạc.
Khóa Fa:
Khoá Pha xác định độ cao của âm Pha quãng tám nhỏ trên dòng thứ tư của khuông nhạc.
Khoá Đô: có hai dạng alto và tenor :
Khoá Đô alto xác định độ cao của âm đô quãng tám thứ nhất trên dòng thứ ba của khuông nhạc,
Còn khoá Đô tenor xác định độ cao cùng âm đó trên dòng thứ tư của khuông nhạc.
Trong hệ thống ghi âm bằng nốt nhạc người ta sử dụng các loại khoá khác nhau để tránh số lượng quá lớn các dòng kẻ phụ khiến việc đọc nốt nhạc được dễ dàng hơn.
2. Dấu Hóa:
Việc nâng cao và hạ thấp các bậc cơ bản được gọi là sự hoá. Có năm loại dấu hóa khác nhau :
Khi cần thiết người ta đặt dấu hoá trước các nốt và cả bên phải khoá, trên các dòng và khe của khuông nhạc.
Ví dụ:
Ví dụ:
Các dấu hoá đặt bên khoá được gọi là dấu hoá theo khoá, còn khi đặt cạnh nốt nhạc là dấu hoá bất thường.
3. Dấu Lặng:
Lặng là sự ngừng vang. Độ dài của dấu lặng cũng đo như độ dài của âm thanh.
Để tăng độ dài của các dấu lặng người ta cũng dùng những dấu chấm như đối với các nốt nhạc. ý nghĩa của các chấm trong trường hợp này cũng giống như đối với các nốt nhạc.