Download TAB
Lời bài hát:
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai vươn hình hài lớn dậy?
Ôi, cát bụi tuyệt vời, mặt trời soi một kiếp rong chơi.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi?
Ôi, cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi?
Bao nhiêu năm làm kiếp con người chợt một chiều tóc trắng như vôi.
Lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm vào chết một ngày.
Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để tình yêu xay mòn thành đá cuội?
Xin úp mặt bùi ngùi, từng ngày qua mỏi ngóng tin vui.
Cụm rừng nào lá xác xơ, cây từ vực sâu nghe lời mời đã dậy?
Ôi, cát bụi phận này, vết mực nào xoá bỏ không hay.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai vươn hình hài lớn dậy?
Ôi, cát bụi tuyệt vời, mặt trời soi một kiếp rong chơi.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi?
Ôi, cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi?
Bao nhiêu năm làm kiếp con người chợt một chiều tóc trắng như vôi.
Lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm vào chết một ngày.
Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để tình yêu xay mòn thành đá cuội?
Xin úp mặt bùi ngùi, từng ngày qua mỏi ngóng tin vui.
Cụm rừng nào lá xác xơ, cây từ vực sâu nghe lời mời đã dậy?
Ôi, cát bụi phận này, vết mực nào xoá bỏ không hay.
Lời bài hát:
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai vươn hình hài lớn dậy?
Ôi, cát bụi tuyệt vời, mặt trời soi một kiếp rong chơi.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi?
Ôi, cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi?
Bao nhiêu năm làm kiếp con người chợt một chiều tóc trắng như vôi.
Lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm vào chết một ngày.
Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để tình yêu xay mòn thành đá cuội?
Xin úp mặt bùi ngùi, từng ngày qua mỏi ngóng tin vui.
Cụm rừng nào lá xác xơ, cây từ vực sâu nghe lời mời đã dậy?
Ôi, cát bụi phận này, vết mực nào xoá bỏ không hay.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai vươn hình hài lớn dậy?
Ôi, cát bụi tuyệt vời, mặt trời soi một kiếp rong chơi.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi?
Ôi, cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi?
Bao nhiêu năm làm kiếp con người chợt một chiều tóc trắng như vôi.
Lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm vào chết một ngày.
Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để tình yêu xay mòn thành đá cuội?
Xin úp mặt bùi ngùi, từng ngày qua mỏi ngóng tin vui.
Cụm rừng nào lá xác xơ, cây từ vực sâu nghe lời mời đã dậy?
Ôi, cát bụi phận này, vết mực nào xoá bỏ không hay.